Thần Tài theo tín ngưỡng là một vị thần mang đến tài lộc, của cải, sung túc cho gia đình, mỗi khi làm việc gì, ta thường thấy gia chủ cầu khấn Thần Tài.
Một sự tích xưa về Thần Tài là "sự tích Âu Minh - Như Nguyên"
Có một tên lái buôn tên là Âu Minh khi qua hồ Thành Thảo, Thủy thần cho một cô nô tỳ tên là Như Nguyện. Âu Minh đưa Như Nguyện về nuôi trong nhà làm ăn ngày càng trở nên phát đạt. Sau đó, vào một ngày tết, vì lý do nào đó, Âu Minh đánh Như Nguyện. Như Nguyện quá sợ hãi chui vào đống rác và biến mất. Kể từ đó, Âu Minh làm ăn luôn thua lỗ, sa sút, chẳng mấy chốc trở nên phá sản, nghèo xác nghèo xơ. Hóa ra Như Nguyện chính là hóa thân của Thần Tài. Từ đó người ta thưởng lập bàn thờ để thờ vị thần này.
Có một tên lái buôn tên là Âu Minh khi qua hồ Thành Thảo, Thủy thần cho một cô nô tỳ tên là Như Nguyện. Âu Minh đưa Như Nguyện về nuôi trong nhà làm ăn ngày càng trở nên phát đạt. Sau đó, vào một ngày tết, vì lý do nào đó, Âu Minh đánh Như Nguyện. Như Nguyện quá sợ hãi chui vào đống rác và biến mất. Kể từ đó, Âu Minh làm ăn luôn thua lỗ, sa sút, chẳng mấy chốc trở nên phá sản, nghèo xác nghèo xơ. Hóa ra Như Nguyện chính là hóa thân của Thần Tài. Từ đó người ta thưởng lập bàn thờ để thờ vị thần này.
Lý do vì sao lại kiêng cử hốt rác hay quét rác trong 3 ngày đầu năm?
Vì sự tích Âu Minh - Như Nguyên như trên mà người ta sợ hốt rác là sẽ
hốt luôn cả Thần Tài trong đống rác đó thì việc làm ăn sẽ không suôn sẻ.
Việc thờ Thần Tài ở nơi xó xỉnh cũng có nguồn gốc từ đây....
Cũng có 1 sự tích khác về Thần Tài đó là "Sự Tích mùng 10 tháng giêng âm lịch"
Chuyện kể rằng Thần Tài chỉ có trên trời, dưới trần gian không có, Thần Tài là vị Thần cai quản tiền bạc, tài lộc.
Trong một lần đi chơi uống rượu, do say quá nên Thần Tài bị rơi xuống
trần gian, không may đầu bị va vào đá nên nằm mê mệt không biết gì,
sáng ra mọi người thấy một người ăn mặc giống như diễn tuồng cải lương
thì lấy làm lạ và tưởng ngài bị điên.
Mọi người thấy vậy liền lột sạch hết quần áo mũ nón của Thần Tài và đem đi bán, Thần Tài tỉnh dậy không có quần áo trên người và do bị va đầu vào đá nên không nhớ mình là ai.
Do sống trên thiên đình quen rồi nên Thần Tài không biết làm việc
dưới trần gian nên thường đi lang thang xin ăn khắp nơi. Thần Tài đi ăn
xin thì gặp một nhà kia kinh doanh buôn bán gà, vịt, heo quay ế ẩm, thấy
Thần Tài đến ăn xin thì được chủ nhà mời vào ăn.
Thần Tài được chủ quán cho ăn nên ông ra sức ăn rất
nhiều đặc biệt là ông rất thích thịt heo vịt quay, điều kỳ lạ lúc này là
khi ông vào quán này ăn thì không biết từ đâu khách kéo đến nườm nượp,
người chủ quán thấy lạ nên ngày nào cũng mời Thần Tài vào ăn.
Khách hàng ở quán đối diện trước nay rất đông khách bỗng dưng từ hôm thần Tài đến ăn quán bên này thì khách bên đó lại chuyển hết qua quán bên này ăn.
Sau một thời gian người bán hàng đắt khách và cảm thấy Thần Tài chẳng
làm gì mà suốt ngày lại được ăn uống đồ ăn ngon, lại toàn dùng tay ăn
bốc, người thì bốc mùi, lại hay thích lang thang không tắm giặt.
Nghĩ Thần Tài sẽ làm khách sợ không dám đến ăn nữa
và lại thấy hao phí đồ ăn cho một người ăn mày không đáng nên người chủ
quán liền đuổi ông đi.
Quán đối diện ngày xưa rất đông khách nay vắng hoe, thấy Thần Tài bị chủ quán bên kia đuổi thì liền mời Thần Tài vào ăn, cũng như lúc trước, mọi người lại ùn ùn kéo đến ăn quán này rất đông.
Mọi người thấy vậy nên ai cũng ra sức tranh giành mời cho bằng được
Thần Tài đến hàng quán của mình ăn để có thể kéo khách đến ăn đông, vậy
nên mới có câu “Thần Tài gõ cửa”.
Người dân khu vực đó thấy Thần Tài không có quần áo mặc nên dẫn ông
đi mua lại quần áo, được mọi người dẫn đến cửa hàng nơi quần áo ông bị
bán, sau khi mặc lại quần áo mũ nón vào thì Thần Tài sựt nhớ lại mọi
chuyện trước kia và bay về trời.
Mọi người coi Thần Tài như là báu vật và họ lập bàn thờ, tôn thờ ông từ đó, hóa thân Thần Tài là một người lang thang ăn xin quần áo rách rưới.
Ngày Thần Tài bay về trời cũng chính là ngày mùng 10 tháng giêng âm lịch....
Nguồn: Gocphongthuy.net
Đăng nhận xét
- Sử dụng ngôn từ đúng với thuần phong mỹ tục của người Việt
- Không chèn link quảng cáo trong nhận xét